ĐỒNG BÀO
Thứ Năm, 11/04/2024 08:23 GMT+7
Lượt xem: 218
Ngày 2 tháng 9 năm 1945 tại Quảng Trường Ba Đình Hà Nội, Bác Hồ đọc Tuyên Ngôn Độc Lập, khai sinh ra nước Việt Nam Dân Chủ Công Hòa, ngày nay là nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.
Ngày 2
tháng 9 năm 1945 tại Quảng Trường Ba Đình Hà Nội, Bác Hồ đọc Tuyên Ngôn Độc Lập, khai sinh ra nước Việt Nam Dân Chủ Công Hòa, ngày nay là nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.
Mở đầu bản
Tuyên Ngôn Độc Lập bất hủ, Bác viết: “Hỡi
đồng bào cả nước”! Thiêng liêng thay hai tiếng "đồng
bào"! Tôi chưa tìm thấy tài liệu nào viết về thời điểm xuất hiện của hai
tiếng "đồng bào" nhưng chắc chắn là nó đã có trong kho từ vựng tiếng
Việt từ rất lâu đời, gắn liền với sự xuất hiện truyền thuyết Họ Hồng Bàng.
Truyền thuyết Họ Hồng Bàng là câu chuyện dân
gian bất diệt, có từ thời đại Hùng Vương, sau này được chép vào Lĩnh Nam chích
quái1; lưu truyền đến ngày nay. Truyện dài có nhiều tình tiết li kì, chỉ xin giới
thiệu tóm lược như sau:
Đế Nghi là con
của Đế Minh, cháu ba đời Viêm Đế Thần Nông. Đế Minh nhân đi tuần về phương Nam đến núi Ngũ Lĩnh
mừng gặp và lấy con gái Vụ Tiên, sinh ra Lộc Tục. Lộc Tục mặt mày sáng sủa,
thông minh phúc hậu, Đế Minh rất lấy làm lạ, muốn cho nối ngôi mình. Lộc Tục cố
từ chối, xin nhường cho anh là Đế Nghi. Đế Minh liền lập Đế Nghi làm người nối
ngôi cai trị đất phương Bắc, phong cho Lộc Tục làm Kinh Dương Vương để cai trị
đất phương Nam, lấy hiệu nước là Xích Quỷ.
Kinh Dương Vương có
tài đi dưới thủy phủ, lấy Long Nữ là con gái Long Vương ở hồ Động Đình, sinh ra
Sùng Lãm hiệu là Lạc Long Quân, cho nối ngôi trị nước. Sau đó Kinh Dương Vương
đi đâu không rõ. Đế Nghi cai trị phương Bắc nhân khi thiên hạ thái bình liền
truyền ngôi cho con là Đế Lai, rồi cùng ái nữ là Âu Cơ du ngoạn xuống phương
Nam, đến nước Xích Quỷ, khi đó, Lạc Long Quân đã về thủy phủ, Đế Nghi để Âu Cơ
và những người hầu ở lại, còn mình tiếp tục cuộc ngao du.
Lạc Long Quân trở về, thấy Âu Cơ sống một mình, có dung mạo
đẹp lạ thường, trong lòng vui mừng, bèn kết hôn. Lạc Long Quân lấy Âu Cơ, trong
năm sinh ra một bọc trứng, bảy ngày, bọc vỡ ra một trăm quả trứng, mỗi trứng nở
ra một con trai, không cần phải bú mớm, các con tự lớn lên, người nào cũng trí
dũng song toàn. Một hôm, Lạc Long Quân nói với Âu Cơ rằng: “Ta là nòi rồng,
đứng đầu thủy tộc, nàng là giống tiên, sống ở trên đất, tuy khí âm dương hợp
lại mà sinh ra con, nhưng giòng giống khác nhau, thủy hỏa tương khắc, khó ở lâu
với nhau được, nay phải chia tay. Ta đem năm mươi trai về thủy phủ chia trị các
xứ, nàng đưa năm mươi trai về ở trên đất, chia nước mà trị. Lên núi, xuống bể,
hữu sự báo cho nhau biết, đừng quên”.
Nghe lời, Âu Cơ và
năm mươi con về ở đất Phong Châu cùng nhau tôn người con cả lên làm vua, hiệu
là Hùng Vương, lấy tên nước là Văn Lang.
Qua câu chuyện ta thấy triết lý lớn nhất là
lời khuyên của tổ tiên với con cháu đời đời về ý thức, trách nhiệm xây dựng
khối đoàn kết gắn bó mật thiết với nhau vì máu mủ ruột rà. Trước hết đó là xác
định rằng mọi người, hễ ai thuộc dân tộc Việt Nam đều có chung một nguồn, một
cội, một tổ tiên, không chỉ riêng người Kinh mà cả người của các dân tộc.
Chúng ta vẫn thường nói "đồng bào
Kinh", "đồng bào Khmer" hay "đồng bào dân tộc". Nhưng
điều quan trọng hơn là ý nghĩa thiêng liêng của hai chữ "đồng bào",
nó thể hiện sự yêu thương, đùm bọc, đoàn kết, giúp đỡ nhau của tất cả các dân
tộc sống trên đất nước Việt Nam và những người Việt Nam đanh định cư ở nước
ngoài trong suốt quá trình đấu tranh dựng nước và giữ nước đều là "đồng
bào" Việt Nam.
Hai tiếng "đồng bào" đã ăn sâu vào
tiềm thức, trở thành đạo lý của cả dân tộc. Vì sao vậy? Vì tất cả cùng có chung
mẹ là tiên nữ Âu Cơ. Không gì mỏng manh dễ vỡ như những quả trứng, nhưng sự
sống, sự vĩ đại đều nãy sinh từ đó. Phải cẩn trọng nâng như nâng trứng, hứng
như hứng hoa, qua bao hiểm họa của thiên nhiên, qua bao thăng trầm của lịch sử,
suốt từ đời này sang đời khác mới có
được tự hào hai chữ Việt Nam.
Xin cảm ơn Cha Rồng - Mẹ Tiên
đã cho muôn đời con cháu người Việt Nam hai tiếng "đồng
bào"."Đồng bào" là nền tảng của tình đoàn kết dân tộc, là sức
mạnh vô địch của người Việt Nam. Hãy giữ gìn hai tiếng "đồng bào" quý
báu cho muôn đời./.
Tác giả: Trần Lượng